Con đường hoàng tuyền là gì? Điểm bắt đầu và kết thúc của linh hồn

Con đường hoàng tuyền là gì? Điểm bắt đầu, kết thúc của linh hồn

Ban đầu, âm tào địa phủ được gọi là hoàng tuyển (suối vàng). Tuy nhiên, sau khi từ “địa ngục” của Phật giáo xuất hiện, từ hoàng tuyền lại không được mọi người sử dụng nữa. Trong địa ngục chỉ còn lại một con đường Hoàng tuyền dài dằng dặc. Vậy Con đường hoàng tuyền là gì? Hãy cùng Thiên Bình An khám phá ngay về con đường hoàng tuyền – điểm bắt đầu, kết thúc của linh hồn.

Xuất xứ của “hoàng tuyền”

Hoàng tuyền là gì? Hoàng Tuyền (皇傳) trong văn học Trung Quốc là thuật ngữ chỉ các bộ sử ký về các triều đại phong kiến Trung Quốc. Thuật ngữ này có nghĩa là “Sử sách về các triều đại vua chúa” hoặc “Sử triều vua chúa”. Các Hoàng Tuyền thường ghi chép lại lịch sử, các sự kiện quan trọng, những thành tựu và thăng trầm của các triều đại và các vị vua chúa của Trung Quốc. Các Hoàng Tuyền được biên soạn từ thời kỳ cổ đại Trung Quốc và thường được thực hiện bởi các sử gia, nhà nho, hoặc quan viên triều đình. Đây là những tác phẩm có giá trị lớn trong việc nghiên cứu lịch sử và văn học Trung Hoa, giúp con người hiểu rõ hơn về lịch sử, văn hóa và chính trị của Trung Quốc qua các thời kỳ lịch sử khác nhau.

Xuất xứ của "hoàng tuyền"
Xuất xứ của “hoàng tuyền”

Ban đầu, người Trung Quốc gọi âm tào địa phủ là hoàng tuyền (suối vàng). Thời xưa cho rằng, trời màu đen, đất màu vàng, con suối (tuyền) lại ở dưới đất nên gọi là hoàng tuyền (suối vàng). Cách gọi này sau đó được thay thế bằng âm tào địa phủ. Từ “hoàng tuyền” có xuất xứ từ câu chuyện “Trịnh Trang Công đào hầm tìm mẹ” trong “Đông Chu liệt quốc”. Cha của Trịnh Trang Công là Trịnh Võ Công, cưới Khương Thị về làm vợ. Hai người sinh được hai con trai, con trai lớn là Ngộ Sinh, con trai út tên là Đoạn. Vì khi sinh Ngộ Sinh, Khương Thị bị khó đẻ nên bà không yêu thương Ngộ Sinh mà chỉ thương yêu Đoạn và hy vọng Trịnh Võ Công sẽ lập Đoạn lên làm thái tử. Tuy nhiên, mọi chuyện đã không diễn ra như Khương Thị mong đợi nên bà đã ôm mối hận lớn trong lòng.

Sau khi Võ Công qua đời, Ngộ Sinh lên kế vị và lấy hiệu là Trịnh Trang Công. Khương Thị thường xuyên đưa ra yêu cầu vô lý đối với Trịnh Trang Công, nhưng Trang Công vẫn cố gắng đáp ứng vì lòng hiếu thảo. Tuy nhiên, Khương Thị không ngừng xúi giục Đoạn cướp ngôi của Trang Công. Sự việc này bị Trang Công phát hiện và Đoạn đã tự tử. Trang Công rất tức giận và sai người đưa Khương Thị từ kinh thành về đất Dĩnh, thề rằng “chưa về suối vàng sẽ không gặp mặt”. Sau đó, Trang Công hối hận về hành động này vì bất kể thế nào, Khương Thị vẫn là mẹ của ông.

Lúc này, một quan viên tại đất Dĩnh là Dĩnh Khảo Thúc, một người trung thực và vô tư, được nhiều người yêu mến vì lòng hiếu thuận. Thấy Trang Công đưa mẹ đến sống ở đó, Dĩnh Khảo Thúc đã nói với Trang Công: “Dù mẹ không giữ đạo làm mẹ, thì con cũng không thể không giữ đạo làm con.” Sau đó, Dĩnh Khảo Thúc bắt mấy con chim cho Trang Công xem. Trang Công hỏi: “Đây là chim gì?” Dĩnh Khảo Thúc trả lời: “Đây là loài chim quạ, rất bất hiếu. Mẹ nó nuôi nó lớn nhưng nó lại mổ cả mẹ. Vì vậy, tôi bắt nó để chuẩn bị ăn thịt.” Trang Công nghe vậy, im lặng không nói gì. Đúng lúc đó, nhà bếp mang lên một con dê hấp. Trang Công lấy một cái đùi dê và đưa cho Dĩnh Khảo Thúc. Dĩnh Khảo Thúc nhận lấy và cất vào trong ống tay áo.

Có thể bạn quan tâm:  Cách làm hết hơi lạnh sau khi đi viếng đám ma về

Khi thấy Trang Công ngạc nhiên, Dĩnh Khảo Thúc giải thích: “Mẹ tôi vì hoàn cảnh nghèo khó nên chưa từng được ăn những món cao lương mỹ vị như thịt dê này. Tôi mang về để mẹ được thưởng thức.” Nghe điều này, Trang Công không kìm được cảm xúc, rơi lệ. Dĩnh Khảo Thúc biết đã thuyết phục được Trang Công, nhưng vẫn nhớ lời “chưa về suối vàng sẽ không gặp mặt”, nên đề xuất Trang Công đào đất cho đến khi thấy nước ngầm phun lên, rồi xây một gian phòng dưới đất để đón mẹ về sống cùng. Cuối cùng, mẹ con Trang Công đã được đoàn tụ với nhau.

Con đường Hoàng tuyền

Con đường Hoàng Tuyền là gì? Con đường Hoàng Tuyền, theo truyền thuyết và thư tịch Phật giáo, là con đường mà mọi linh hồn sau khi qua đời phải đi qua để đến âm tào địa phủ. Hai bên con đường u ám là những thảm hoa đỏ rực, là lối đi cuối cùng của linh hồn trước khi đối mặt với Diêm Vương và thử thách tại 18 tầng địa ngục.

Con đường Hoàng tuyền
Con đường Hoàng tuyền

Trong tiếng Trung cổ, con đường này được gọi là Hoàng Tuyền (皇泉), có nghĩa là “suối vàng”. Tên gọi này xuất phát từ quan niệm rằng trời màu đen, đất màu vàng, và suối (tuyền) nằm ở dưới lòng đất. Từ này sau đó được thay thế bằng cụm từ âm tào địa phủ (阴曹地府), nơi mà linh hồn được xét xử và tái sinh.

Việc đi qua Con Đường Hoàng Tuyền không chỉ đơn thuần là một cuộc hành trình vật lý mà còn là một thử thách tâm linh vô cùng quan trọng đối với linh hồn. Điều này thể hiện sự kết nối sâu sắc giữa thế gian và thế giới âm phủ trong tín ngưỡng Phật giáo và các truyền thuyết dân gian của Trung Quốc.

Con Đường Hoàng Tuyền không chỉ là nơi mà linh hồn được di chuyển giữa thế gian và âm phủ, mà còn là biểu tượng của sự tiếp nhận và xử lý công bằng của địa phủ đối với các linh hồn. Nó là nơi mà những giá trị về đạo đức và hành động thiện được thể hiện rõ nét, khi linh hồn phải đối mặt với các thử thách và kiểm tra để được tái sinh hay chịu sự trừng phạt tương ứng.

Đi qua Con Đường Hoàng Tuyền là một hành trình tâm linh sâu sắc, mở ra cho con người một góc nhìn về sự sống và cái chết, về giá trị của cuộc sống và ý nghĩa của những hành động đạo đức.

Hồn đi Lương Phụ, Phách đến Cao Lý

Con người được hình thành từ hai yếu tố là hồn và phách. Sau khi con người qua đời, hồn và phách sẽ tách ra và đi về những nơi khác nhau. Hồn đi về núi Lương Phụ, phách đi về núi Cao Lý. Điều này đã tạo nên hai hệ thống địa phủ khác nhau. Tuy nhiên, sau này, hồn và phách lại hợp lại thành một thể duy nhất là linh hồn; Địa phủ Thái Sơn trở thành một hệ thống địa phủ hoàn chỉnh.

Có thể bạn quan tâm:  Đền Trình - Khám phá nét đẹp văn hóa và tâm linh của người Việt

Hồn đi Lương Phụ

Hồn đi Lương Phụ
Hồn đi Lương Phụ

Sau khi Thái Sơn trở thành địa phủ, phần hồn của con người sau khi chết, mà trước đây được xem là sẽ bay về trời, giờ đây sẽ chuyển hướng đi đến Thái Sơn địa phủ. Tuy nhiên, điều này đặc biệt ở chỗ là hồn sẽ đi đến địa điểm nào? Địa điểm đó chính là núi Lương Phụ. Bởi thần tiên là những người sống trên trời, do đó hồn không thể trở về đó nữa. Thái Sơn được coi là địa điểm cao nhất trong tưởng tượng của con người, chỉ thấp hơn trời mà thôi. Tuy nhiên, hồn cũng không thể bay lên được đến đỉnh Thái Sơn vì đây là nơi hoàng đế và các vị thần tiên gặp gỡ. Do đó, hồn chỉ có thể đi đến núi Lương Phụ.

Núi Lương Phụ là nơi hoàng đế tổ chức lễ hiến tế với thần đất tối cao, và do đó mọi người cho rằng đó là nơi sinh sống dưới lòng đất và cũng là một địa phủ, với Trung tâm hành chính là Thái Sơn phủ quân quản lý. Tín ngưỡng này bắt đầu được lưu truyền từ thời đại Hán. Theo quan niệm này, phần hồn của con người sau khi chết sẽ đi về núi Lương Phụ để báo cáo và sau đó sẽ tiếp nhận sự quản lý của Thái Sơn phủ quân.

Phách đến Cao Lý

Phách đến Cao Lý
Phách đến Cao Lý

Phần hồn của con người sau khi chết sẽ đi về núi Lương Phụ, như vậy còn phần phách sẽ đi về đâu? Mọi người đều cho rằng phẩm phách này sẽ đi về núi Cao Lý.

Núi Cao Lý là một ngọn núi nhỏ, nằm gần với Thái Sơn và thấp hơn nhiều so với núi Lương Phụ. Hán Vũ Đế đã từng tổ chức nghi lễ thờ thần đất trên ngọn núi này. Vị thần cai quản phần phách của con người sau khi chết có thứ bậc thấp hơn một bậc so với Thần Thánh Thái Sơn Quan Phủ – vị thần cai quản phần hồn của con người. Vào khoảng sau đời Hán, các tác phẩm văn học dân gian đều coi núi Cao Lý, Hạ Vy và Hoàng Tuyển là nơi cư trú vĩnh viễn của những người đã chết. Vì vậy, mọi người đều cho rằng phần phách của con người sau khi chết sẽ đi đến núi Cao Lý để báo cáo và chịu sự quản lý của thần ở đây.

Trong quan niệm của người Trung Quốc, chính vì có sự tồn tại của hồn và phách, nên ban đầu mọi người mới cho rằng dưới âm gian cũng có hai địa điểm riêng biệt để tiếp nhận vòng linh của những người đã qua đời.

Hồn phách hợp nhất

Hồn phách hợp nhất
Hồn phách hợp nhất

Từ những nhận định trên, có thể thấy rằng sau khi con người chết đi, phần hồn sẽ đi về núi Lương Phụ, phẩm phách lại đi về núi Cao Lý. Mọi người thường gọi phần hồn của người chết là “linh”, và phần phẩm phách là “quỷ”; sau này đã thống nhất sử dụng thuật ngữ “linh hồn” để thay thế cho khái niệm hồn phách. Quan điểm về linh hồn của con người sau khi chết sẽ phải chịu sự trừng phạt ở địa ngục đã dần dần được đơn giản hóa và chuyển thành hồn và phách tách nhau để về hai nơi khác nhau.

Có thể bạn quan tâm:  Nhà lưu trữ tro cốt hoạt động ra sao?

Sau khi quan niệm về “địa ngục” của Phật giáo được nhập vào Trung Quốc, mọi người lại cho rằng linh hồn của con người sẽ phải chịu sự trừng phạt tại Thái Sơn địa phủ. Núi Lương Phụ và núi Cao Lý không còn được nhắc đến nữa mà thống nhất gọi là Thái Sơn địa phủ; vì lúc đó sau khi con người chết đi, chỉ còn lại linh hồn nên không còn đề cập đến hồn phách nữa.

Từ phân tích trên, ta nhận thấy rằng trong quan niệm dân gian, ngay từ ban đầu đã có đến hai âm tào địa phủ: một là núi Lương Phụ, là nơi đến của phần hồn con người sau khi chết, và hai là núi Cao Lý, là nơi đến của phần phẩm phách con người sau khi chết. Tuy nhiên, sau khi thuật ngữ hồn phách được thay thế bằng thuật ngữ linh hồn, mọi người đã sử dụng Thái Sơn địa phủ để thay thế cho hai địa phủ trước đó là núi Lương Phụ và núi Cao Lý.

Con Đường Hoàng Tuyền không chỉ là một khía cạnh quan trọng trong thế giới tâm linh của nhiều nền văn hóa, mà còn là một niềm tin có sự rùng rợn nhất định nhưng cũng mang ý nghĩa giáo dục sâu sắc, nhắc nhở con người về giá trị của cuộc sống và tầm quan trọng của việc sống thiện. Đây là một trong những đề tài thu hút sự quan tâm của đông đảo những người tìm kiếm sự hiểu biết sâu xa về thế giới bên kia và những người muốn học hỏi về những bài học tinh tế mà câu chuyện này mang lại.

Nếu bạn đang quan tâm và muốn biết thêm thông tin chi tiết hoặc cần sự tư vấn, hãy liên hệ ngay với chúng tôi qua Hotline: 0812.919.886. Chúng tôi cam kết sẽ rất vui lòng được hỗ trợ và giải đáp mọi thắc mắc của bạn!